Showing posts with label ChinhTri-QuanSu-HoaKy. Show all posts
Showing posts with label ChinhTri-QuanSu-HoaKy. Show all posts

Saturday, December 21, 2013

Tàu sân bay Liêu Ninh đến Biển Đông làm "con mồi" cho tàu Mỹ

(GDVN) - Biên đội tàu sân bay Liêu Ninh tiến hành thử nghiệm ở Biển Động tạo cơ hội cực tốt cho Mỹ tiến hành do thám và "đụng độ" đã xảy ra.
Tàu sân bay Liêu Ninh, Hải quân Trung Quốc xuống Biển Đông
Tờ "Hoàn Cầu" Trung Quốc ngày 14 tháng 12 đưa tin, từ trước tới nay, quân Mỹ lấy tự do hàng hải ở vùng biển quốc tế làm lý do, tại "cửa nhà" Trung Quốc đến gần do thám, tiến hành theo dõi các hoạt động quân sự của Trung Quốc.
Bài báo dẫn “báo chí nước ngoài” gần đây khi nói về đối đầu tàu chiến Trung-Mỹ trên Biển Đông đã cho biết, vào ngày 5 tháng 12, khi tiến hành theo dõi tàu sân bay Liêu Ninh của Hải quân Trung Quốc trên Biển Đông, tàu tuần dương tên lửa Cowpens lớp Ticonderoga Hải quân Mỹ đã "đụng độ" phải 1 tàu chiến đổ bộ của Trung Quốc, tàu Mỹ đã cơ động khẩn cấp để tránh va chạm giữa hai tàu. Theo bài báo, Chính phủ Mỹ đã thông qua kênh ngoại giao và quân sự để tiến hành phản đối Trung Quốc.
Hãng tin Reuters dẫn Hạm đội Thái Bình Dương Mỹ cho biết, tàu tuần dương tên lửa Cowpens ngày 5 tháng 12 đã gặp 1 tàu chiến Trung Quốc trên vùng biển quốc tế ở Biển Đông, tàu Mỹ đã thực hiện các động tác tránh né để tránh xung đột.

Trong khi đó, hãng tin AFP cũng dẫn lời một quan chức Bộ Quốc phòng Mỹ giấu tên cho biết, một chiếc "tàu mẹ đổ bộ" đã xuất hiện, hai tàu cách nhau chưa đến 500 m, hai tàu đã tiến hành liên lạc có hiệu quả, tàu Mỹ khi đó đang ở gần tàu sân bay Liêu Ninh.
Theo phóng viên Buell Goetz của trang mạng freebeacon.com, Mỹ, có quan chức quốc phòng Mỹ cho biết, gần đây, ở vùng biển quốc tế, tàu chiến Hải quân Trung Quốc tìm cách ép một chiếc tàu tuần dương tên lửa Mỹ dừng lại, hành động này gây ra một sự kiện đối đầu giằng cơ quân sự căng thẳng.
Tàu đổ bộ xe tăng Type 072 Hải quân Trung Quốc (ảnh do dân mạng Trung Quốc tuyên truyền)
Báo Mỹ cho rằng, gần đây, tàu tuần dương tên lửa USS Cowpens quân Mỹ tham gia cứu nạn ở Philippines đã gặp phải tàu chiến Trung Quốc ở khu vực kề sát tàu sân bay Liêu Ninh trên Biển Đông, tàu Mỹ phải áp dụng động tác cơ động để tránh va chạm.

Sự kiện này đã lộ rõ tính cần thiết phải tăng cường công nghệ hàng hải chuyên nghiệp tiêu chuẩn cao nhất, trong đó có liên lạc giữa các tàu chiến, từ đó hạ thấp tai nạn không cố ý hoặc rủi ro xảy ra tai hoạ. Quan chức Bộ Ngoại giao cho biết, Chính phủ Mỹ thông qua các kênh ngoại giao và quân sự để phản đối với Trung Quốc.
Báo Mỹ tiết lộ, trong sự kiên lần này, tàu tuần dương USS Cowpens đang tiến hành theo dõi đối với tàu Liêu Ninh, tàu sân bay này gần đây đã từ cảng Thanh Đảo, vùng biển phía bắc Trung Quốc, lần đầu tiên đi theo đội hình biên đội xuống Biển Đông. Các tàu chiến hộ tống cho tàu sân bay Liêu Ninh lần lượt là 2 tàu khu trục Type 051C Thẩm Dương và Thạch Gia Trang; 2 tàu hộ vệ 054A Yên Đài và Duy Phường.
Theo quan chức Mỹ, sự kiện này bắt đầu từ việc tàu chiến Trung Quốc phát ra tín hiệu cảnh báo và ra lệnh cho tàu USS Cowpens dừng lại, tàu Mỹ từ chối mệnh lệnh, tiếp tục hoạt động, bởi vì nó hoạt động ở vùng biển quốc tế.

Sau đó, một chiếc tàu đổ bộ Trung Quốc đã chạy đến trước tàu USS Cowpens và dừng lại, ép tàu Mỹ bất ngờ chuyển hướng, quan chức Mỹ gọi điều này là "một lần cơ động nguy hiểm". Theo quan chức này, sự kiện lần này diễn ra cách đây 1 tuần và tàu Mỹ được hưởng quyền "tự do hàng hải".
Tàu tuần dương tên lửa USS Cowpens, Hải quân Mỹ
Theo báo Trung Quốc, từ lâu, quân Mỹ lấy tự do hàng hải ở vùng biển quốc tế làm lý do, đến các “vùng biển xung quanh Trung Quốc” để trinh sát/theo dõi, trong đó có theo dõi các hoạt động quân sự "bình thường" của Trung Quốc.
Báo Trung Quốc còn cho biết, những năm gần đây, tàu chiến, máy bay Trung-Mỹ đã nhiều lần xảy ra sự kiện đối đầu trên Biển Đông, nổi tiếng như sự kiện va chạm máy bay trên Biển Đông vào năm 2001, sự kiện tàu USNS Impeccable vào tháng 3 năm 2009, sự kiện đụng độ của tàu khu trục USS John S. McCain (DDG-56) tháng 6 năm 2009.
Trong sự kiện va chạm máy bay trên Biển Đông năm 2001, máy bay do thám EP-3C đang tiến hành nhiệm vụ nghe lén thông tin quân sự của Quân đội Trung Quốc trên đảo Hải Nam, đã đâm cháy máy bay J-8 Trung Quốc; trong sự  kiện tàu USNS Impeccable tháng 3 năm 2009, tàu khảo sát đại dương USNS Impeccable cũng được cho là đang tìm cách thu thập thông tin tiếng ồn của tàu ngầm Trung Quốc và tiến hành khảo sát tình hình thuỷ văn Biển Đông; trong sự kiện đụng độ tàu khu trục USS John S. McCain, thiết bị định vị thủy âm của tàu khu trục này đã trực tiếp va chạm với tàu ngầm Trung Quốc. Đằng sau mỗi sự kiện đều liên quan chặt chẽ đến mối quan tâm rất lớn của Hải quân Mỹ đối với sự phát triển về sức mạnh quân sự của Trung Quốc.
Biên đội tàu sân bay Liêu Ninh (ảnh do dân mạng Trung Quốc tuyên truyền)
Theo bài báo, chính quyền Trung Quốc vừa đưa ra cái gọi là "lệnh cấm" trên một vùng biển rộng lớn ở Biển Đông, được suy đoán là Hải quân Trung Quốc đang tiến hành thử nghiệm mới đối với tàu sân bay Liêu Ninh hiện đang triển khai ở căn cứ Tam Á.
Trước đây, tàu sân bay Liêu Ninh tiến hành thử nghiệm ở vùng biển Bột Hải và Hoàng Hải, được Hải, Không quân Trung Quốc bảo vệ khá chặt chẽ, tàu chiến Mỹ không tiện tiến đến gần theo dõi, do thám. Lần này, hoạt động thử nghiệm lựa chọn vùng biển rộng lớn và cách đất liền khá xa trên Biển Đông, đây chính là cơ hội cực tốt để Hải quân Mỹ tiến hành do thám tàu Liêu Ninh ở cự ly gần, sự đối đầu kiểu này cũng đã nằm trong dự kiến.
Tư liệu:
Tàu tuần dương lớp Ticonderoga:
Tàu tuần dương lớp Ticonderoga là loại tàu chiến chủ lực đầu tiên chính thức sử dụng Aegis của Hải quân Mỹ, trang bị hệ thống tác chiến mặt nước kiểu tích hợp, trung tâm là radar mảng pha AN/SPY-1. Đây cũng là tàu tuần dương “lớp 1” duy nhất hiện có của Hải quân Mỹ, cũng là tàu tuần dương “lớp 1” duy nhất hiện có của hải quan các nước trên thế giới.
Tàu tuần dương lớp Ticonderoga, Hải quân Mỹ
Về biên chế tác chiến của Hải quân Mỹ, tàu lớp này là trung tâm chỉ huy chính của cụm chiến đấu tấn công đổ bộ và cụm chiến đấu tàu sân bay (CVBG), đồng thời bảo vệ cho tàu sân bay.

Là lực lượng bảo vệ hàng đầu của cụm chiến đấu tàu sân bay, tàu lớp Ticonderoga trang bị  hệ thống Aegis đem lại sức chiến đấu phòng không rất tốt, làm cho cụm chiến đấu tàu sân bay có đầy đủ sức mạnh chống lại các cuộc tấn công tên lửa của Liên Xô cũ từ các lực lượng trên mặt nước, trên không, dưới mặt nước. Ngoài ra, hệ thống Aegis cũng có khả năng săn ngầm rất tốt.
Tàu sân bay Liêu Ninh:
- Kích cỡ chính: dài 304 m, rộng 70,5 m, mớn nước 11 m.
- Đường băng: dài 300 m, rộng 70 m.
- Lượng giãn nước đầy: 55.000 tấn (tiêu chuẩn), 67.500 tấn (đầy).
- Khả năng chạy liên tục trên 7.000 hải lý với tốc độ 18 hải lý/giờ.
- Vũ khí trang bị: Máy bay chiến đấu J-15.
- Cải tạo kết cấu: Bỏ đi ống phóng tên lửa chống hạm 12 ống ở đầu tàu, xây dựng kho chứa máy bay lớn hơn.
Tàu khu trục Thạch Gia Trang Type 051C, Hạm đội Bắc Hải, Hải quân Trung Quốc
Tàu khu trục Thẩm Dương và Thạch Gia Trang:
- Type 051C (được gọi là tàu Aegis Trung Hoa).
- Thuộc tính: Tàu khu trục phòng không.
- Lượng giãn nước: 6.500 tấn (tiêu chuẩn), 7.100 tấn (đầy).
- Vũ khí trang bị: Hệ thống tên lửa phòng không Rif-M (SA-N-20, phiên bản xuất khẩu của S-300FM); thiết bị phóng tên lửa chống hạm YJ-83.
Tàu hộ vệ tên lửa Yên Đài và Duy Phường:
- Type 054A (NATO gọi là lớp Giang Khải II).
- Thuộc tính: tàu hộ vệ đa năng.
- Lượng giãn nước: 3.900 (tiêu chuẩn), 4.400 tấn (đầy).
- Vũ khí trang bị: tên lửa chống hạm YJ-83; lửa phòng không HQ-16 phóng thẳng đứng; 1 máy bay trực thăng săn ngầm Z-9C.
Tàu hộ vệ Yên Đài, số hiệu 538, Type 054A của Hạm đội Bắc Hải, Hải quân Trung Quốc.

Thursday, December 19, 2013

US Navy gets largest and most expensive destroyer ever

USS Zumwalt (U.S. Navy photo illustration)
USS Zumwalt (U.S. Navy photo illustration)
After suffering numerous problems with the latest class of surface warships, the Navy is hoping for a win with the introduction of the largest destroyer in United States history.

On Monday, the Navy launched the new USS Zumwalt into Maine’s Kennebec River for the first time. Originally designed simply for shore bombardment, the ship is now intended to serve multiple purposes, including backing up Marines on clandestine missions.

The massive Zumwalt – which is 100 feet longer than the Navy’s current class of destroyers – features unique angles that deflect radar, advanced sonar and guided missiles, and has a new type of gun that shoots rocket-powered warheads up to 100 miles.

"The concept of the Zumwalt is sort of a bridge between the traditions of the past and the new world of networked warfare and precision guided munitions," said Loren Thompson, defense analyst at the Lexington Institute, according to Fox News. "It's not so much a radical concept as it is an attempt to pull off a full range of missions with a ship that has one foot in the present and one foot in the future."
 

Concept view of the USS Zumwalt class destroyer (DDG-1000), image from http://peoships.crane.navy.mil
Concept view of the USS Zumwalt class destroyer (DDG-1000), image from http://peoships.crane.navy.mil

To go along with its forward-looking nature, many of the Zumwalt’s operations are automated. There are so many computers running the ship that it will only require about 158 crew members to be on board. A typical Navy destroyer requires almost double that number.

“The Zumwalt is really in a league of its own,” said defense consultant Eric Wertheim, author of the 'The Naval Institute Guide to Combat Fleets of the World,' to the Daily Mail.

In fact, the Navy’s plan to pack in so much sophisticated technology carried such a high price tag that some senior Navy officials tried to kill off the project. Instead, the program’s goal was narrowed: Rather than build 20 ships, the Navy would approve the construction of only three.


DDG 1000 (Image from facebook.com @General Dynamics Bath Iron Works)
DDG 1000 (Image from facebook.com @General Dynamics Bath Iron Works)

Currently, the Zumwalt is on track to cost more than $3.5 billion. That’s a hefty sum, but, much to the relief of Navy officials, the ship’s construction is on time and on budget. Previous Navy programs, like the new fleet of Littoral Combat Ships (LCS), haven’t been nearly as lucky.

Although significantly smaller than destroyers, the LCS have been swamped with complications ranging from technical issues to cost overruns. Last year, the Navy said it had brought the cost for each LCS down to under $400 million, but the first two each carried a $700 million price tag.

To make matters worse, one suffered a major leak-causing crack in its hull, while the other’s on-board technology failed to distinguish underwater mines from light hitting the waves. The LCS’ computer networks also proved to be susceptible to hackers, and a Defense Department study found that the ships are “not expected to be survivable” in combat.

"[The LCS] is a total disaster," Norman Polmar, a naval historian, analyst and author, told Fox News.
The Zumwalt’s construction has been relatively smooth in comparison. Its christening ceremony was originally scheduled for early October, but was delayed into the spring due to the government shutdown.
The ship is named after Admiral Zumwalt, a Bronze Star winner who served during World War II, appointed women to serve on ships for the first time, and battled against racial discrimination in the Navy.

Costly ‘technological marvel’: US Navy christens new class $13bn aircraft carrier

CVN 78 (Gerald R Ford) at the shipyard during the initial filling of the drydock. (Photo from Wikipedia.org)
CVN 78 (Gerald R Ford) at the shipyard during the initial filling of the drydock. (Photo from Wikipedia.org)
The US Navy has christened the first of a new class of nuclear-powered aircraft carriers, the 13-billion-dollar USS Gerald R. Ford. The ship, hailed as the most technologically advanced ever built, is expected to join the fleet in 2016.

The ship is the Navy's first carrier designed in more than 40 years. The Ford-class aircraft carriers will replace current Nimitz class that was launched in 1972. The Ford is projected to stay in service until 2057.

The ship, named after US President Gerald Ford, was christened at the ceremony at Huntington Ingalls Newport News Shipbuilding in Newport News, Va. on Saturday. The new aircraft carrier is planned to replace the USS Enterprise (CVN-65).

The former president’s daughter, Susan Ford Bales, who was also the ship's sponsor, performed the ceremonial breaking of a bottle of champagne on the ship's bow in front of more than 20,000 sailors, shipbuilders and civilians.
 
The ceremony comes after more than 12 years of planning and construction.

"The carrier is our Navy's most adaptable platform,"
Adm. Jonathan Greenert, chief of naval operations, said, calling the Ford a “technological marvel”. "Ford will herald a new era of our carrier fleet," he added.

Stretching 330 m (1,092 feet) long, the ship will feature a new nuclear power plant, a redesigned island, electromagnetic catapults and improved weapons movement.

The carrier will be able to carry more warplanes and launch 25 per cent more air missions per day than the current carriers. The US Navy required the carrier to support up to a maximum of 220 sorties a day in times of crisis and intense air warfare activity. 

Image from www.thefordclass.com
Image from www.thefordclass.com
   The new craft will accommodate almost 4,500 crew members, compared to the average 5,500 people operating a Nimitz class carrier, and up to 90 aircrafts along with unmanned combat air vehicles (UAVs).  

The USS Gerald Ford will be equipped with two newly-designed reactors and will have 250 percent more electrical capacity than previous carriers. This will also support a cruising speed over 30 knots.

Super-expensive super-carrier

Requiring 1,000 fewer crew members and 30 per cent less maintenance over its 50-year lifespan, the Ford is said to let the US Navy save $4 billion.

While the Navy praises this as another significant advantage, critics say, the cost of building the ship has already skyrocketed.  With the carrier now 70 per cent complete, construction costs are about 22 per cent over the over the scheduled budget.  

The high price still will not guarantee that after it is commissioned in 2016 the carrier will not face “significant reliability shortfalls”, as the Government Accountability Office, an investigative arm of Congress, said in September.

This may limit the ship's mission effectiveness and increase the government’s costs even more.

Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên

(Soha.vn) - Ngày 18/12, Hải quân Mỹ tiếp tục hạ thủy chiến hạm tuần duyên USS Milwaukee (LCS 5) thuộc lớp LCS Freedom.

Buổi lễ diễn ra tại xưởng đóng tàu Marinette Marine, Wisconsin (Mỹ). Trước đó, ngày 14/12, chiến hạm tuần duyên USS Jackson (LCS 6) thuộc lớp LCS Independence đã được hạ thủy.

Dự kiến năm 2014, 2 chiến hạm tuần duyên hiện đại này sẽ được biên chế cho Hải quân Mỹ và đưa vào phục vụ.

Sau khi hạ thuỷ, tàu USS Jackson (LCS 6) và USS Milwaukee (LCS 5) sẽ vẫn tiến hành lắp đặt bổ sung các vũ khí, trang bị tại xưởng đóng tàu Austal, đồng thời sẽ được tiến hành các cuộc thử nghiệm và kiểm tra hệ thống vũ khí nhằm đánh giá tính năng hiệu quả của các tàu chiến mới này.

Tàu trong buổi lễ hạ thủy
Tàu tuần duyên USS Milwaukee trong buổi lễ hạ thủy

So với USS Jackson (LCS 6), tàu USS Milwaukee (LCS 5) có lượng giãn nước đầy tải nhỏ hơn với 2.862 tấn, tàu có chiều dài 115,3m, chiều rộng 17,5m, độ mớn nước 3,7m. Tàu được trang bị 2 động cơ đẩy tuabin khí Rolls-Royce MT30 36 MW, 2 động cơ diesel Colt-Pielstick, 4 hệ thống thủy lực Rolls-Royce.
Tàu có thể cơ động với vận tốc tối đa 45 hải lý/h, phạm vi hoạt động lên tới 3.500 hải lý và có thể hoạt động liên tục 21 ngày. Tàu có thể được trang bị hệ thống pháo Mk-110 57mm (BAE Systems); hệ thống tên lửa đối không tầm thấp RIM-116; ngư lôi MK 50… Máy bay có thể mang theo gồm 2 trực thăng săn ngầm, vận tải loại MH-60R/S Seahawk hoặc trực thăng không người lái MQ-8 Fire Scout.
USS Milwaukee và USS Jackson thuộc lô tàu thứ nhất trong bản hợp đồng được Hải quân Mỹ ký kết với Tập đoàn Lockheed Martin vào năm 2010. Việc Hải quân Mỹ trong một thời gian ngắn đồng thời hạ thuỷ 2 chiến hạm tuần duyên đã đánh dấu khả năng loại tàu này sẽ được sản xuất hàng loạt. Việc sản xuất hàng loạt sẽ giúp giảm giá thành sản phẩm và thời gian chế tạo.
Một số hình ảnh trong buổi lễ hạ thủy tàu USS Milwaukee:
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Mỹ liên tiếp hạ thủy chiến hạm tuần duyên
 
Video lễ hạ thủy:
 

Factbox: U.S., allies plan to buy over 3,100 F-35 fighters about $200 Millions each

(Reuters) - The United States and its allies plan to buy more than 3,100 new F-35 Joint Strike Fighter warplanes in coming years.








Following is a list of the planned purchases and possible changes, where applicable, according to data provided by Lockheed Martin Corp, the prime contractor for the $396 billion weapons program, and defense officials in the United States and other purchasing countries.

Lockheed is developing three variations for the U.S. military services and eight partner countries that helped fund the plane's development - Britain, Australia, Italy, Turkey, the Netherlands, Denmark, Norway and Canada. Two other countries, Israel and Japan, have also placed orders for the fighter jet.

The conventional landing A-model will be used by the U.S. Air Force and most allies; the B-model, which can take off from shorter runways and land like a helicopter, will be used by the U.S. Marine Corps, Italy and Britain; and the C-model, or carrier variant, will be used by the U.S. Navy and Marine Corps.

U.S. AIR FORCE
The U.S. Air Force plans to buy a total of 1,763 F-35 A-models through 2037. The Air Force has already begun early training of pilots to fly the F-35, and technicians to service the planes, at Eglin Air Force Base in Florida.

The first F-35As have begun to arrive at Nellis Air Force Base near Las Vegas, where the Air Force eventually plans to use 36 F-35s for operational testing and evaluation and training.

U.S. NAVY
Current plans call for the U.S. Navy to buy 260 C-model F-35s, which have longer wings and a special tailhook that allows them to land on aircraft carriers. Navy officials are evaluating how many F-35 C-models to buy - and on what timetable - since lawmakers have also ordered the Navy to buy 41 new F/A-18 E/F Super Hornets built by Boeing Co at a cost of about $3.1 billion.

U.S. MARINE CORPS
The Marine Corps, the smallest of the U.S. military branches plans to buy 340 F-35 B-models and 80 F-35 C-models to replace its current fleet of F/A-18 Hornets, EA-6B Prowlers, and AV-8B Harrier "jump jets."
The Marines aim to start using the new F-35Bs by the end of 2015, if Lockheed completes development of the software it is now working on.

BRITAIN
Britain's Royal Air Force and Royal Navy, which have invested $2 billion to help develop the new warplane, plan to buy a total of 138 F-35 B-models.

Britain has so far committed to buying 48 of the new planes, and remains committed to the F-35 program, but its defense budget remains under pressure.

ITALY
Italy initially planned to buy 131 F-35 fighters, but curtailed its order early last year. Now it is slated to buy 60 F-35A models and 30 F-35Bs, but tough budget pressures in Europe and an inconclusive election could still pare that 90-jet order in coming years, experts say.

Italy has invested heavily in both the F-35 development effort and construction of a final assembly plant being built by Lockheed Martin and Alenia Aeronautica, a unit of Finmeccanica SpA at Cameri air base in northern Italy.

NETHERLANDS
The Dutch military, which is slated to buy 85 F-35As in coming years, has already ordered two jets that will be used for training. A spokesman for the Dutch defense ministry said the government will finalize its procurement plans for the F-35 this year.

TURKEY
Turkey is slated to buy 100 F-35As. It recently delayed by two years its first order for two jets.

AUSTRALIA
Australia is slated to buy 100 F-35As, but experts say it could reduce its order by 30 to 50 jets, given delays in the expected fielding of the new plane. It is expected to decide later this year whether to buy 24 more Boeing Co F/A-18 E/F Super Hornets.

NORWAY
Norway, which has a growing defense budget unlike many of its European neighbors, plans to buy 52 F-35A fighter jets at a total projected cost of $10 billion, the country's biggest weapons procurement.

DENMARK
Denmark is slated to buy 30 F-35As.

CANADA
Canada, one of the eight international development partners on the F-35 program, was to buy 65 F-35 A-model fighter jets for C$9 billion, but announced in December that it would evaluate all available options for new fighters.

The announcement was intended to put an end to growing controversy about the government's decision to buy the F-35 without an open competition. A spending watchdog said the decision to buy the F-35s was based on bad data from officials, who deliberately downplayed the costs and risks of the program.

Canada has not formally withdrawn from the F-35 program, and still has a representative at the program's offices near the Pentagon.

ISRAEL
Israel has ordered 19 F-35 jets, and plans to order up to 75 jets in coming years.

JAPAN
Japan announced in December 2011 that it was ordering 42 F-35 A-model jets.

A senior official at Japan's Defense Ministry said it was keeping a close eye on cost and schedule risks on the program, but there were no plans to change Tokyo's order.

(Reporting By Andrea Shalal-Esa; Additional reporting by Ivana Sekularac in Amsterdam and Kiyoshi Takenaka in Tokyo)

Wednesday, December 18, 2013

Siêu vệ tinh Mỹ lột trần bí mật quân sự Trung Quốc

Truyền thông Anh nói Ngũ Giác Đài thiết kế một vệ tinh gián điệp khổng lồ có thể bóc trần mọi bí mật quân sự của Trung Quốc.
Theo trang mạng Daily Mail của Anh cho biết, siêu vệ tinh gián điệp MOIRE là dự án nghiên cứu của DARPA, cơ quan đặc trách phát triển vũ khí và công nghệ mới của quân đội Mỹ. MOIRE có khả năng theo dõi đồng thời 40% diện tích bề mặt trái đất và tạo ra video độ nét cao.


Một bức ảnh vệ tinh Mỹ chụp tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc hành trình trên biển
Tạp chí công nghệ Wired của Mỹ đưa tin, MOIRE ra đời dựa trên những đột phá công nghệ, giúp tăng khả năng theo dõi và độ nét của hình ảnh. Với lớp thấu kính đặc biệt đường kính 68 feet (khoảng 20,7m). Đường kính của những kính thiên văn trên mặt đất lớn nhất trước đây cũng chỉ bằng một nửa của nó. Kính thiên văn không gian Hubble có đường kính ống kính chỉ 8 feet (2.4 mét).

Hiện tại, phạm vi và độ chính xác của kính viễn vọng không gian bị giới hạn bởi kích thước thấu kính. Nếu các nhà khoa học chế tạo thấu kính quá lớn, không tên lửa nào đủ mạnh để đưa nó bay vào không gian. Tuy nhiên, thấu kính của MOIRE đã đưa ra một giải pháp cực kỳ hoàn hảo.

Mô hình siêu vệ tinh gián điệp MOIRE
Với kích thước nén khi phóng dưới dạng đài hoa có đường kính 6 m, kích thước khi bung ra hoàn chỉnh của MOIRE có đường kính đến 20m trên quỹ đạo cách mặt đất 35.400 km. Công nghệ vệ tinh mới sẽ giúp các vệ tinh của Mỹ có thể phát hiện những vật thể rất nhỏ trên mặt đất, nâng cao cực đại khả năng thu thập thông tin tình báo vốn đã rất mạnh của họ.

Sau đây là một số hình ảnh vệ tinh gián điệp Mỹ chụp các trang bị, vũ khí của Trung Quốc:
Hình ảnh vệ tinh tàu sân bay Liêu Ninh tại cầu cảng Thanh Đảo Hình ảnh vệ tinh một mô hình nghi là Trung Quốc dùng để thử tên lửa đạn đạo chống hàng không mẫu hạm DF-21 Hình ảnh vệ tinh tàu sân bay Liêu Ninh tại cầu cảng Đại Liên Hình ảnh vệ tinh một công trình thần bí ở phía tây Trung Quốc Hình ảnh vệ tinh một nhà máy đóng tàu Trung Quốc nghi đang chế tạo các modul của tàu sân bay Hình ảnh vệ tinh cho thấy các công trình xây dựng cảng tàu sân bay tại Tam Á
Theo ANTĐ

UAV SR-72 Mỹ khiến phòng không Trung Quốc “bất lực”

(Kienthuc.net.vn) - UAV siêu vượt âm SR-72 mà Mỹ đang phát triển có thể khiến phòng không Trung Quốc “nhìn theo mà thở dài”.
Tạp chí Hàng không của Mỹ tiết lộ, Tập đoàn Lockheed Martin đang bí mật nghiên cứu máy bay trinh sát không người lái siêu vượt âm SR-72.
Bài báo cho biết, SR-72 còn có biệt danh là Son of Blackbird (con trai của chim đen) là thế hệ máy bay trinh sát không người lái thế hệ mới của Mỹ. Công trình này là do Công ty Skunk Works (thành viên Tập đoàn Lockheed Martin) nghiên cứu phát triển. Dự kiến, nếu như theo đúng tiến độ thì mẫu thử đầu tiên của SR-72 sẽ tiến hành thử nghiệm vào năm 2018 và đưa vào phục vụ vào năm 2020.
 Trinh sát cơ siêu thanh có người lái SR-71.
SR-72 chủ yếu được sử dụng để thay thế máy bay trinh sát siêu thanh SR-71 được đưa vào sử dụng từ những năm 1970. Theo thông tin ban đầu, SR-72 đạt tốc độ bay tối đa lên tới Mach 6, gấp đôi tốc độ bay của SR-71 và gấp 3 lần tốc độ bay của những chiếc máy bay chiến đấu thế hệ 4 hiện nay.
Lợi thế tốc độ của SR-72 có thể tạo ra áp lực rất lớn cho hệ thống phòng không hiện nay như chính Patriot của Mỹ, S-400 của Nga và HQ-9 của Trung Quốc.
Công ty Skunk Works cho biết: “Công nghệ siêu vượt âm có sức mạnh hơn hẳn so với tính năng tàng hình. Những tiến bộ về kỹ thuật hiện nay đã khiến cho ưu thế của những chiếc máy bay tàng hình không còn rõ ràng, cuộc cách mạng những máy bay thế hệ mới cần dựa vào tính năng siêu tốc, nó có thể vô hiệu hóa và khiến hệ thống phòng không của các nước tê liệt”.
SR-72 khác biệt so với thế hệ máy bay trinh sát Blackbird (chim đen) của Mỹ, sử dụng hệ thống điều khiển không người lái, hệ thống động lực kết hợp động cơ phản lực thông thường với động cơ scramjet.
Đồ họa UAV siêu vượt âm SR-72 - "con trai của SR-71".
Công ty Skunk Works cho biết, điều khó khăn nhất của công trình nghiên cứu SR-72 đã gặp phải là việc kết hợp giữa hai động cơ đó. Bởi vì động cơ phản lực máy bay tăng tốc tới Mach 3, sau đó hệ thống động cơ scramjet tiếp tục tăng tốc lên Mach 5-6. Sau 7 năm nghiên cứu và dưới sự hỗ trợ của dự án HTV-3X đã nghiên cứu thành công.  
Hoàn Cầu cho rằng, Trung Quốc cần nhanh chóng nghiên cứu tên lửa phòng không siêu vượt âm và hệ thống vũ khí phòng không lade để đối phó với SR-72, nếu không, khi SR- 72 đi qua không phận Trung Quốc thì nước này chỉ có thể “nhìn theo mà thở dài”.
Công ty Skunk Works là dự án phát triển nâng cao thuộc Tập đoàn Lockheed Martin, có biệt danh là “lồng ấp vũ khí” của Mỹ, chủ yếu đảm nhiệm việc nghiên cứu các công trình máy bay bí mật của Mỹ.
 Với tốc độ Mach 6-7, SR-72 sẽ khiến cho phòng không Trung Quốc phải "nhìn theo mà thở dài".
Hãng này đã nghiên cứu máy bay trinh sát tầm cao U-2, máy bay trinh sát siêu tốc SR-71, máy bay chiến đấu tàng hình F-117, F-35, F-22 và máy bay không người lái tàng hình RQ-170. Đáng chú ý, tháng 6 vừa qua, Skunk Works đã lần đầu tiên tiết lộ về kế hoạch nghiên cứu máy bay chiến đấu thế hệ thứ 6 của Lockheed Martin.
Thông thường, những dự án của Skunk Works thường là bí mật quân sự của Mỹ. Những dự án chưa hoàn thiện thường sẽ không được công khai, tuy nhiên với SR-72 lần này có thể đã đạt được thành tựu quan trọng nên đã được công ty này tiết lộ.
Hoàng Anh

SR-71: máy bay quân sự USA không thể bắn hạ

(Kienthuc.net.vn) - Trong suốt 30 năm phục vụ, kể cả hoạt động trên chiến trường, không một chiếc trinh sát cơ siêu tốc SR-71 nào bị bắn hạ.
Cho đến khi dự án máy bay SR-72 với vận tốc tối đa Mach 6 được Lockheed Martin lần đầu tiết lộ vào tháng 11, chiếc trinh sát cơ SR-71 Blackbird (Quân đội Mỹ), với khả năng bay với tốc độ gấp hơn 3 lần vận tốc âm thanh, vẫn là máy bay quân sự nhanh nhất từng hoạt động. “Quá nhanh, khiến cho tên lửa phòng không bó tay, không thể bắn trúng”.
Khi chiếc máy bay trinh sát U-2 được thiết kế vào những năm 1950, nhà thiết kế Clarence "Kelly" Johnson đã nhận thấy nó rất dễ bị bắn hạ bởi hỏa lực phòng không đối phương. Vì vậy, để phục vụ trinh sát đường không, đầu những năm 1960, chính quyền Mỹ quyết định phát triển dự án máy bay trinh sát bay nhanh hơn mọi máy bay khác, đó là cơ sở để chiếc SR-71 Blackbird ra đời (mẫu thử cất cánh lần đầu năm 1964).
Máy bay trinh sát tầng cao chiến lược SR-71.
Chiếc SR-71 Blackbird đã làm được những điều tưởng chừng không thể ở thời đó như bay nhanh gấp 3,2 lần tốc độ âm thanh ở độ cao 27.000m. Nói một cách hình tượng, SR-71 chụp ảnh từ độ cao gấp 3 lần chiều cao của đỉnh Everest, và các phi công phải mặc bộ quần áo kháng áp đầy đủ như các phi hành gia.
Trong suốt sự nghiệp hơn 3 thập kỷ của mình, kết thúc vào ngày 9/10/1999, không có chiếc SR-71 bị đối phương bắn hạ. Mặc dù, các lực lượng phòng không ở những nơi SR-71 xâm nhập đã rất cố gắng, nhưng không máy bay chiến đấu hay tên lửa phòng không nào có thể bắt kịp tốc độ của SR-71 để bắn hạ nó.
Tốc độ cao là một yếu tố quan trọng, nhưng chiếc SR-71 cũng khó phát hiện bởi radar. SR-71 là máy bay đầu tiên ứng dụng công nghệ tàng hình. Theo đó, một lớp sơn đặc biệt được sử dụng để sơn phủ cánh, đuôi và thân máy bay SR-71. Loại sơn này có chứa ferrite sắt, hấp thụ năng lượng sóng radar thay vì phản hồi trở lại.
Với diện tích phản xạ radar chỉ tương đương với một chiếc máy bay hạng nhẹ cỡ nhỏ, SR-71 rất khó bị phát hiện, bắn hạ. Thông thường, khi radar cảnh giới phát hiện ra SR-71 thì đã là quá muộn để bắn chặn. Blackbird cũng sử dụng các biện pháp gây nhiễu và đối phó điện tử với các khí tài phòng không đối phương.
Không chỉ các tên lửa phòng không bó tay trước SR-71 Blackbird, mà ngay cả các máy bay chiến đấu nhanh nhất của Liên Xô – MiG-25 cũng thiếu tốc độ cần thiết để ngăn chặn chiếc SR-71.
 Với tốc độ tối đa 3.530km/h, SR-71 khiến cho tiêm kích nhanh nhất Liên Xô MiG-25 "ngửi khói".
Phi công Liên Xô Viktor Belenko, người đã đào thoát sang Nhật Bản bằng một chiếc MiG-25 vào ngày 6/12/1976, khẳng định điều này trong cuốn sách của ông ta - Phi công MiG.
"Máy bay do thám Mỹ SR-71, đã rình mò ngoài khơi bờ biển, trong không phận của Liên Xô, chụp ảnh hàng trăm dặm địa hình trong nội địa", Belenko viết. "Họ (Mỹ) chế giễu và đùa giỡn với những chiếc MiG-25 được tung lên để đánh chặn. Chúng thường kéo cao đến độ cao mà các máy bay chiến đấu không thể đạt được, hoặc bay với tốc độ khó ai bì kịp”.
“Liên Xô đã có một kế hoạch để đánh chặn chiếc SR-71 bằng cách sử dụng một chiếc MiG-25 ở phía trước, và một ở phía dưới chiếc SR-71, và khi SR-71 băng qua họ sẽ phóng tên lửa. Nhưng do những hạn chế về máy tính, mà điều này không thể thực hiện được. Trước hết, SR-71 bay quá cao và quá nhanh, MiG-25 khó có thể theo kịp. Thứ hai, các tên lửa gần như là vô dụng ở độ cao trên 27.000m, và như bạn đã biết, SR-71 còn bay cao hơn thế. Nhưng ngay cả khi bắt kịp được nó, tên lửa Liên Xô cũng thiếu tốc độ cần thiết để truy đuổi SR-71, chúng dễ dàng bị bỏ xa”, Belenko viết trong cuốn sách.
Dù không bị bắn rơi, nhưng có tới 12 chiếc SR-71 rơi ro tai nạn.
Hơn nữa, tên lửa trên chiếc MiG-25 sẽ không phát huy tác dụng, vì “hầu hết các tên lửa không đối không được tối ưu hóa để cơ động trong không khí dày đặc ở độ cao dưới 9.000m”, cựu phi công SR-71 Blackbird Đại tá Richard Graham giải thích trong cuốn sách của mình: Toàn cảnh Lịch sử SR-71. “Khi tấn công chiếc SR-71 đang bay ở độ cao 22.000m, không khí là quá loãng nên khả năng vận động của tên lửa suy giảm rất nhiều”.
Tương lai, với tốc độ Mach-6, chiếc SR-72 sở hữu khả năng “tàng hình bằng tốc độ” - đó là khẩu hiệu mới của Lockheed Martin. Nhưng thực sự, không có gì mới về điều này. Tốc độ cao đã bảo vệ các máy bay do thám suốt 60 năm qua.
SR-71 là máy bay trinh sát chiến lược tầm cao, tốc độ cực nhanh được phát triển cho nhiệm vụ do thám không phận đối phương, phục vụ trong Không quân Mỹ. SR-71 dài 32,4m, sải cánh 16,94m, cao 5,64m, trọng lương cất cánh tối đa 78 tấn, tải trọng cảm biến trinh sát 1,6 tấn.
Máy bay được trang bị 2 động cơ tuốc bin phản lực Pratt & Whitney J58-1 cho tốc độ tối đa tới 3.530km/h (khoảng Mach 3,2+) ở độ cao 24.000m, trần bay tối đa 26-27.000m, tốc độ leo cao 60m/s, tầm bay xa đến 6.000km.
Lương Minh

Tuesday, December 17, 2013

PICS - Thông tin về tàu hộ tống + vận tải giá ' $1.5 tỷ của Hải Quân Hoa Kỳ


Able to carry 800 Marines and their gear anyplace they need to go — the San Antonio Class Amphibious Transport Dock is vital for projecting U.S. forces abroad: but they don't come cheap. The newest vessel will cost American taxpayers about $1.5 billion and is designed to be the the most survivable amphibious assault ship ever designed.
While the Defense Department's director of evaluations doesn't agree, and thinks the ship's critical systems aren't reliable, and the ship will crumble against an attack — it didn't stop the Pentagon from purchasing one more — last week.
Given the ship's weighty cost and its debatable abilities we thought we'd take a look at what the Pentagon's getting for the taxpayers' dollars.

Read more: http://www.businessinsider.com/a-tour-of-the-navys-san-antonio-class-amphibious-transport-dock-2012-7?op=1#ixzz2nmfjpAs2

The Navy's six active San Antonio-class amphibious Landing Platform Dock ships are an integral part of the Navy's future
 

The flight deck holds up to four Sea Knight helicopters that together can transport 100 troops or 28,000 pounds of cargo

 
 The second LPD to hit the seas was christened the USS Green Bay and its flight deck is called "Lambeau Field" after the Packers stadium


In addition to the Sea Knight choppers the LPD's carry V-22 Ospreys and can launch two at once  This Osprey is launching from the USS Mesa Verde, the third ship in the San Antonio class
 
As important as the hanger deck is, the real advantage of the Amphibious Transport Dock ship is down below decks
 
Here, the USS New York is opening the well deck
 
Shown here completely open, the New York's well deck is prepared to take in an Amphibious Assault Vehicle.
 
Here, a Landing Craft Air Cushion (LCAC) hovercraft prepares to enter the USS New Orleans
 
The well deck can contain two of these hovercrafts
 
The LCAC hovercraft can hold 60 tons of material and is armed with two machine guns and multiple weapon mounts