Showing posts with label Vinalines. Show all posts
Showing posts with label Vinalines. Show all posts

Tuesday, December 17, 2013

Đại án Vinalines và bật mí về chiếc ụ nổi 83M



Thứ tư, 2013-12-18 06:47:12 - Nguồn: XaLo.vn

Vụ án "đại tham nhũng Dương Chí Dũng" gắn liền với tang chứng, vật chứng là chiếc ụ nổi. Cả bàn dân thiên hạ, dù cả đời chưa thấy tàu bè sửa chữa trên những chiếc ụ ra sao, cũng có dịp được hàng trăm tờ báo hình, báo giấy ra rả nói về vụ án và cái ụ nổi này... Có lẽ không nên cử người sang Singapore để hỏi han ông Goh Hoon Seow làm gì...


Là người tạm được coi là trong nghề, tôi muốn cùng các bạn săm soi xem số phận chiếc ụ đó trôi nổi ra sao, vì chúng ta biết rằng ụ nổi cũng là một con tàu.

Cũng như con người, con tàu cũng được sinh ra, chết đi, cũng bệnh tật, cũng vinh quang, ô nhục... Chả thế mà có một thời trong tiếng Anh, con tàu được gọi là " she", tức là cô ấy... mà đô đốc Nimitz Hoa Kỳ có một cái giải thích rất hay. Gọi là cô vì tiền son phấn, tức là tiền sơn phết cạo hà cho một con tàu quá khủng khiếp, chẳng thua gì tiền làm đẹp cho các nàng!

Ụ nổi mà các ông Vinalines mua về cũng nhằm sửa chữa, sơn phết làm đẹp cho các con tàu. Nhưng vì sao nó lại chết yểu như vậy kéo theo tù tội một lô các cán bộ, kỹ sư nghe nói là có học hành tử tế?
Chiếc ụ 83M nằm chết tại bến thuộc Cảng Đồng Nai
Chiếc ụ 83M nằm chết tại bến thuộc Cảng Đồng Nai

MHI nơi sinh ra chiếc ụ nổi 83M

Vào những năm 60, 70 của thế kỷ trước, kinh tế Liên Xô vẫn tiếp tục tăng trưởng trước sự ngạc nhiên của nhà quan sát trên thế giới.

Với chỉ đạo tập trung triệt để, với nguồn tài nguyên dồi dào mà Liên Xô sẵn sàng chế tạo một cách phung phí, với lao động tập trung bao gồm lao động tự nguyện hăng say theo các mô hình mà bộ máy tuyên truyền khổng lồ vẽ ra cộng với lao động cưỡng bức tại các Gulag, với lợi thế "người đi sau" mô phỏng và cải tiến các mẫu kỹ thuật của phương Tây và Nhật, Đức - hai kẻ bại trận, với truyền thống trí thức Nga mà các phát minh "sinh tại Moskva, nở hoa tại ....Washington ", Liên Xô đã có một đội tàu hùng hậu.

Nhiều chiếc mang danh là tàu buôn hoặc tàu nghiên cứu biển nhưng thực chất là tàu tình báo trá hình, ngang dọc khắp đại dương trong cuộc Chiến tranh Lạnh mà Việt Nam phơi thân làm điểm nóng. Nhu cầu sửa chữa tàu rất lớn, cần có thiết bị nâng tàu lên để sửa, tức là ụ nổi.

Ngoài việc tự đóng lấy ụ nổi, Liên Xô đặt mua một loạt ụ lớn cỡ từ 25 nghìn tấn tới 80 nghìn tấn từ các nước như Nam Tư, Thụy Điển, Nhật. Nam Tư là nước "anh em " rồi, tuy là anh em hờ vì Tito nổi tiếng là tên "xét lại" nhưng có công nghiệp biển mạnh mẽ, tàn dư của đế quốc Áo Hung để lại.

Thụy Điển cũng như Phần Lan là hai nước trung lập, buôn bán làm ăn với Liên Xô, đóng nhiều tàu cho Liên Xô và nhiều phương án công nghệ của phương Tây đã lọt vào Nga qua cửa này. Còn kẻ bại trận Nhật Bản, láng giềng với vùng Viễn Đông Nga đang mong có nhiều hợp đồng với kẻ chiến thắng để vực dậy nền kinh tế thảm bại sau Thế Chiến II.

Những năm 60, 80 tại Hà Nội, thông tin về MHI tức Mitsubishi Heavy Industries vẫn đến với chúng tôi một cách đều đặn. Chẳng là nằm trong nhóm biên dịch tạp chí kỹ thuật đóng tàu và hàng hải tóm tắt của Liên Xô, chúng tôi có dịp tiếp cận với những bản tin tóm tắt các tạp chí Anh Mỹ nổi tiếng như Motor Ship, Lloyd's List... đăng lại bằng tiếng Nga của bản referat thuộc Trung tâm Thông tin Viện Hàn lâm Xô Viết.

Các tin đó được chúng tôi dịch thành tin "tham khảo nội bộ" cho các lãnh đạo ngành giao thông vận tải. Không rõ các sếp có đọc không, nhưng chúng tôi có dịp biết bọn giẫy chết đang "khốn cùng" ra sao, biết MHI là kẻ đi tiên phong tại nước Nhật với nghề đóng tàu chuyển dần trục từ châu Âu sang Đông Á .

Từ MHI, công nghệ tiên tiến nhất thế giới đã được áp dụng, khiến Mỹ và nhiều nước phải tổ chức sang nghiên cứu học tập. Và MHI đã giúp Hàn Quốc xây dựng ngành đóng tàu. Xưởng đóng tàu đầu tiên của Hyundai được xây dựng tại Ulsan theo hình mẫu của MHI với cái tên là HHI (Hyundai Heavy Industries).

Dân ta ai cũng biết Mitsubishi với chiếc máy khâu bền tốt nhưng ít ai biết đó là một tổ hợp công nghiệp, có cả vũ trụ, quân sự. Vào năm 1965, MHI đã đóng cho Liên Xô chiếc ụ nổi 25 nghìn tấn tại Yokohama. Sau khi đóng xong, nó được kéo vượt biển Nhật Bản trong một hành trình dài 1000 ki lô mét. Đó là một đoạn hành trình ngắn trong hai lần di chuyển trong đời. Lần từ Nhật về "nhà chồng" tự đi với tàu kéo phía trước và lần thứ hai từ nơi trưởng thành về Việt Nam để dưỡng lão, với chặng đường dài gấp 5 lần.

Về tới xưởng sửa chữa tàu Nakhodka

Vào những năm 60, Nakhodka là một thành phố trẻ trung đang phát triển mạnh mẽ. Từ một làng chài nhỏ bé, nằm cách Vladivostok hơn 100 ki lô mét về phía đông nam, tận dụng cảng nước sâu, người ta tập trung xây dựng kinh tế biển nơi đây bằng cách huy động hàng vạn nhân công là những người cần được "cải tạo", những kẻ thù của nhân dân mà tiếng Nga gọi là vreditels/vrag narodov mà chuyển ngữ sang tiếng Việt đúng nhất là "thế lực thù địch" hiện đang được dùng phổ biến.

Nhà máy sửa chữa tàu biển Nakhodka ra đời từ năm 1948 nhưng chính thức đi vào hoạt động từ năm 1951 và được tăng cường một chiếc ụ nổi 4 nghìn được điều từ Kaliningrad tới.

Với cỡ đó, nhà máy có thể sửa chữa các tàu cỡ vạn tấn, trong đó có nhiều tàu thuộc đội tàu Viễn Đông thường xuyên chạy sang cảng Hải Phòng giúp Việt Nam. Một chiếc ụ cỡ vài vạn tấn để chữa các tàu lớn, đặc biệt là tàu dầu là niềm ao ước của nhà máy.

Phải 14 năm sau, vào năm 1965, nhà máy mới nhận được chiếc ụ nổi mới tinh từ Yokohama. Đó là con chủ bài của nhà máy và tới những năm cuối thế kỷ 20, chiếc ụ đã bị kiệt sức do nhiều lần nâng hạ tàu, người ta đã phải đặt vấn đề tương lai của chiếc ụ già lão này sẽ ra sao?

Đặc biệt, sau khi cổ phần hóa, ông chủ cùa nhà máy tức là Chủ tịch hội đồng quản trị tên Trizh Evgenij và ông Tổng giám đốc Trizh Andrej, con trai của ông chủ tịch. Chẳng cần phải bay 5 nghìn ki lô mét tới Nakhodka giá lạnh, với những tòa nhà dọc phố đơn điệu mang phong cách kiến trúc từ thời Stalin, chúng ta cũng có thể biết được sức khỏe của cô gái già ụ nổi 83M ra sao.

Nếu khai thác tốt, một chiếc ụ có thể làm việc tới năm 50 tuổi là tuổi nên chui vào lò nấu thép giống như ta "trèo lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân". Đã tới 30, 40 tuổi, chiếc ụ chủ chốt này trở thành mối quan tâm của cả cộng đồng hàng hải Viễn Đông.

Từ trường đại học kỹ thuật quốc gia Viễn Đông có tên viết tắt là DVGTU, Tiến sĩ khoa học chuyên về kết cấu thân tàu có tên là Kulesh V.A đã có nhiều nghiên cứu chuyên về chiếc ụ này và còn dùng chiếc ụ này để làm đề tài đào tạo được một ông tiến sĩ (candidat) có tên là Vorontsov I.A.

Những tài liệu này công khai trên mạng, bấm vào liên kết này và đọc nó ta hình dung được đầy đủ tình hình chiếc ụ này chẳng cần phải hỏi ông Đăng kiểm Việt Nam đi nghiên cứu về bình luận ra sao.

Có ai đọc cái này ?
Có ai đọc cái này ?

Bản nghiên cứu của Vorontsov nói sao về ụ nổi 83M?

Báo cáo nghiên cứu giành học vị Tiến sĩ của Vorontsov có đầu đề "Thiết kế và chẩn đoán kỹ thuật các ụ nổi bằng thép có tính đến độ tin cậy và giới hạn vận hành" viết năm 2001 nhằm nghiên cứu các ụ nổi thép nói chung, trong đó lấy dẫn chứng thực tế từ 3 ụ nổi,đặc biệt là chiếc 83M của nhà máy sửa chữa tàu Nakhodka.

Báo cáo có dẫn chứng hồ sơ nguyên gốc của MHI cho biết 83M là số chế tạo của ụ nổi. Kích thước trong lòng ụ là: dài 171 mét x 30 mét đủ để nhận những con tàu dài 180 mét, rộng 28 mét với mớn nước 7 mét.

Ụ có hai cẩu sức nâng mỗi chiếc 15 tấn. Kết cấu của ụ giống kết cấu tàu dầu theo hệ thống dọc với các khung khỏe hướng dọc. Ngoài việc phải làm việc cật lực trong khi nâng hạ tàu vào sửa chữa, ụ còn gặp một số tai nạn. Ngày 1 tháng 4 năm 1998 trong khi nâng ba chiếc tàu kéo, mỗi chiếc có trọng lượng 1000 tấn vào ụ tại làm biến dạng dư tới 1 mét, kéo dài 1-2 sườn khỏe.

Nguyên nhân của tai nạn là do hệ thống đo nước ballast không làm việc; không kiểm tra độ võng của ụ. Chính Tiến sĩ khoa học Kulesh V.A đã tiến hành khảo sát ngay sau tai nạn và trong nghiên cứu của Vorontsov đã chỉ rõ sức bền tổng thể của tàu đã bị xâm phạm vì tính toàn vẹn của cơ cấu dọc không còn đảm bảo, sức bền cục bộ cũng rất kém với tình trạng gỉ mòn nghiêm trọng.

Bản nghiên cứu cũng đề ra các biện pháp: giảm sức nâng không còn là 25 nghìn tấn nữa, giảm chu kỳ làm việc tức là một năm chỉ cho nâng hạ tàu vài lần và giảm độ sâu cho đánh chìm (điều này là tất nhiên khi đã giảm sức nâng ).

Dựa trên kết quả nghiên cứu này, Đăng Kiểm Nga quyết định không cấp phép cho ụ nổi này nữa vào năm 2006. Nhà máy còn có một Đăng Kiểm nữa là Đăng Kiểm Na Uy DNV đang làm việc với các dự án đầy tham vọng với Nhật và phương Tây.

Tất nhiên họ chỉ coi cái ụ này là đống sắt vụn !

... và Việt Nam mua giúp họ gánh nặng?

Nhà máy sửa chữa tàu Nakhodka viết tắt là HCPZ đã được cổ phần hóa, các cổ đông quan tâm đặc biệt tới tài sản, hoạt động kinh doanh của mình. Bước sang thế kỷ 21, hoạt động sửa chữa của nhà máy đã ngày càng giảm, trước sự cạnh tranh gay gắt của đối thủ làng giềng, đó là Nhà máy sửa chữa tàu Primorsk.

HCPZ chuyển dần sang các hoạt động công nghiệp khác, những chương trình dầu mỏ với dự án Sakhalin-2, một chương trình hợp tác quốc tế có Nga, Nhật và phương Tây tham dự. Trong nội bộ ban điều hành nhà máy có một cuộc đấu đá nội bộ sâu sắc mà các báo chí địa phương tại Nakhodka và Vladivostok cũng phải tham dự.

Ông chủ chính của nhà máy, Chủ tịch hội đồng quản trị Trizh Evgenij đã có 30 năm gắn bó với nhà máy. Tốt nghiệp khoa máy tàu Đại học Vladivostok năm 1961, sau 20 năm từ một sĩ quan máy tàu bậc ba trên tàu biển, ông đã trở thành một lãnh đạo xưởng sửa chữa của Cục Hàng hải vùng 2 Viễn Đông và năm 1986 được trên bổ về làm giám đốc HCPZ.

Trong gần 30 năm làm việc tại đây, ông đã đào tạo được cậu con trai Trizh Aleksej trở thành Tổng giám đốc thay mình vào năm 2003. Cuộc đấu tranh nội bộ gay gắt về cổ phần tham gia. Trizh Evgenij sinh năm 1937 mất chức Chủ tịch hội đồng quản trị vào năm 2008 cũng là năm bán được chiếc ụ nổi "gánh nặng" cho Việt Nam. Người có cổ phần cao nhất bây giờ là bà Irina Irbot trong một chiến dịch quyết tâm giảm bớt vốn điều lệ.

HCPZ và Công ty AP Singapore 

Không rõ các ông chủ HCPZ đón các "đồng chí" Việt Nam ra sao, mặc dù có cả anh phiên dịch tiếng Nga từ một trường đại học tại Hà Nội. Tiếng Nga hiện đại trong làm ăn tràn ngập các từ của bọn "tư bản rác rưởi" nhập luôn từ tiếng Anh chỉ có khác là phiên âm ra chữ viết Slave như mister (ngài), managemnt (quản lý), bank (ngân hàng), business lunch (bữa ăn doanh nghiệp ) ...

Cho nên nếu quân ta đá vài câu tiếng Anh dù hơi ngọng nhưng cũng có thể làm đối tác... nể(?).Tại phiên tòa, người ta cố truy hỏi tại sao lại phải mua thông qua công ty môi giới? Thực ra, hỏi câu đó là phạm luật vì đó là thông lệ hàng hải. Xưa như trái đất, nghề hàng hải đã hình thành với muôn trùng luật lệ, quy định, công ước, thói quen ... để nó tồn tại và giúp nhân loại phát triển...

Đó là kinh tế thị trường với muôn mặt tốt đẹp và cũng rất xấu xa như thực tế cuộc sống. Chỉ vì anh thòng thêm cái đuôi mà không thèm hay cố ý không chăm nom cái đuôi đó nên mới để đến nông nỗi này.

Chuyện mua ụ nổi của các anh gấu Misha đã... diễm xưa và hôm nay, xem tivi, chắc chắn có một anh cựu tù nhân nay đang trở thành người hùng biết hối cải sẽ cười khẩy vì các anh chàng bị lộ! Có lẽ không nên cử người sang Singapore để hỏi han ông Goh Hoon Seow làm gì!

KS Đỗ Thái Bình

Hội Hải dương học Việt Nam

Monday, December 16, 2013

Dương Chí Dũng và cựu Tổng Giám đốc Vinalines lĩnh án tử hình



Tuệ Minh - theo Trí Thức Trẻ | 16/12/2013 17:33

(Soha.vn) - Sau 3 ngày xét xử, chiều nay 16/12, HĐXX đã tuyên án với Dương Chí Dũng và các đồng phạm trong "đại án tham nhũng".

Đúng 14h40' chiều nay, 16/12, phiên xét xử sơ thẩm Dương Chí Dũng cùng 9 đồng phạm  trong vụ án Cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng và Tham ô tài sản tại Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam Vinalines đã bước vào hồi kết. Sau khi căn cứ vào chứng cứ, lời khai của các bên, HĐXX đã tuyên án các bị cáo. Cụ thể: 
Bị cáo Dương Chí Dũng (cựu Chủ tịch HĐQT Vinalines) bị tuyên Tử hình về 2 tội danh Tham ô tài sản và tội Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; 
Bị cáo Mai Văn Phúc (cựu Tổng giám đốc Vinalines) bị tuyên Tử hình về 2 tội danh Tham ô tài sản và tội Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; 
Bị cáo Trần Hữu Chiều (cựu Phó tổng giám đốc kiêm Trưởng ban quản lý dự án mua ụ nổi 83M) bị tuyên 19 năm tù về 2 tội danh Tham ô tài sản và tội Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; 
Bị cáo Trần Hải Sơn (cựu Giám đốc Công ty TNHH sửa chữa tàu biển Vinalines) bị tuyên 22 năm tù về 2 tội danh Tham ô tài sản và tội Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng.
Các bị cáo trước vành móng ngựa (Ảnh: Tuệ Minh)
Các bị cáo trước vành móng ngựa (Ảnh: Tuệ Minh)
HĐXX cũng tuyên phạt các bị cáo khác như sau:
BÀI LIÊN 
Bị cáo Bùi Thị Bích Loan (cựu kế toán trưởng Vinalines): 4 năm tù.
Bị cáo Lê Văn Dương (đăng kiểm viên): 7 năm tù.
Bị cáo Mai Văn Khang (cán bộ Ban quản lý dự án Vinalines): 7 năm tù.
Các cán bộ Chi cục Hải quan Tân Phong gồm: Bị cáo Lê Ngọc Triện: 8 năm tù.
Bị cáo Lê Văn Lừng 8 năm tù và bị cáo Huỳnh Hữu Đức 8 năm tù cùng về tội Cố ý làm trái quy định nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng.
Bên cạnh đó các bị cáo cũng phải đền bù số tiền như sau:
Dương Chí Dũng: 110 tỷ đồng.
Mai Văn Phúc: 110 tỷ đồng.
Trần Hữu Chiều: 39 tỷ đồng.
Trần Hải Sơn: 42,8 tỷ đồng.
Mai Văn Khang: 12 tỷ đồng.
Bùi Thị Bích Loan: 6 tỷ đồng.
Lê Văn Dương: 15,7 tỷ đồng.
Các bị cáo Đức, Triện, Lừng mỗi người 9 tỷ đồng.
1 căn nhà ở Hạ Long của Mai Văn Phúc và 3 căn ở Hà Nội của Dương Chí Dũng đều bị kê biên.
Bên cạnh đó án phí dân sự các bị cáo phải nộp là 812 triệu đồng.
Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc: 218 triệu
Trước đó, theo lời cáo buộc của VKSND TP. Hà Nội, tại phiên tòa, hai bị cáo Dũng và Phúc không ăn năn, hối cải, nên phải tăng nặng hình phạt. Bị cáo Chiều và Loan đã nhận thấy sai phạm của mình, thành khẩn khai báo, tự nguyện khắc phục hậu quả nên đề nghị Hội đồng xét xử xem xét giảm nhẹ hình phạt đối với hai bị cáo này.
Còn ba bị cáo nguyên là cán bộ Chi cục Hải quan Tân Phong, Khánh Hòa gồm: Lê Ngọc Triện, Lê Văn Lừng, Huỳnh Hữu Đức đã đồng loạt thay đổi lời khai, không thừa nhận hành vi phạm tội. Tuy nhiên, căn cứ vào bản Kết luận giám định ngày 26/9/2013, Giám định viên tư pháp kết luận: “Tính đến thời điểm Vinalines làm thủ tục hải quan nhập khẩu (tháng 6/2008), tuổi của ụ là 43 năm; ụ nổi 83M không phù hợp về độ tuổi tàu biển được phép nhập khẩu theo quy định”.
Đồng thời, xét theo các quy định của Luật Hải quan, Bộ Luật Hàng hải năm 2005, Nghị định số 49/2006/NĐ-CP ngày 18/5/2005 của Chính phủ… đại diện Viện Kiểm sát cho rằng: Khi thông quan tại cảng Vân Phong (Khánh Hòa), kiểm tra thực tế thấy ụ nổi đã hư hỏng, cũ nát, nhiều thiết bị không hoạt động được, ụ bốc mùi hôi thối... không đủ điều kiện nhập khẩu nhưng 3 bị cáo trên đã không ghi vào biên bản mà ghi theo kê khai của Vinalines. Hành vi này của 3 bị cáo đã làm trái quy trình thủ tục hải quan, tạo điều kiện cho Dũng, Phúc và các đồng phạm trong việc nhập khẩu ụ nổi 83M trái với quy định, gây thiệt hại gần 367 tỷ đồng cho ngân sách Nhà nước.
Trong phần luận tội các bị cáo, vị đại diện VKSND nhấn mạnh: Trong khi Dự án xây dựng Nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam chưa được bổ sung vào quy hoạch và chưa có Quyết định phê duyệt cho phép đầu tư của Thủ tướng Chính phủ, nhưng Dương Chí Dũng đã ký quyết định “Phê duyệt chủ trương đầu tư Dự án Nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam tại tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu với tổng mức đầu tư là 3.854 tỷ đồng, trong đó có hạng mục lắp đặt 1 ụ nổi sức nâng 15.500 đến 27.000 tấn”. 
Triển khai dự án, Vinalines không thực hiện theo quy định của Luật đấu thầu năm 2005 mà chỉ dựa trên cơ sở thư chào bán ụ nổi của Công ty Addpower Ventures Private Limited – Singapore (viết tắt là Công ty AP). Để đủ điều kiện về đối tượng điều chỉnh của Nghị định số 49/2006/NĐ-CP ngày 18/5/2006 của Chính phủ quy định về điều kiện nhập khẩu tàu biển, trên cơ sở chỉ đạo của Dũng và Phúc, Chiều và Sơn đã hợp pháp hóa các thông tin về tình trạng kỹ thuật của ụ nổi 83M không đúng thực tế để Dương Chí Dũng ký quyết định phê duyệt đầu tư mua ụ nổi 83M của Công ty AP với tổng giá trị đầu tư là hơn 14 triệu USD. Hai năm sau, Dũng lại tiếp tục ký quyết định phê duyệt điều chỉnh tổng mức đầu tư mua ụ nổi 83M là 26,3 triệu USD để bổ sung thêm tiền sửa chữa ụ nổi cũ nát, hư hỏng nặng này.
Trong thương vụ này, tuy biết được giá chào bán ụ nổi 83M của Công ty Nakhodka, Liên bang Nga là dưới 5 triệu USD, nhưng ngày 15/2/2008, Dương Chí Dũng vẫn ký quyết định phê duyệt điều chỉnh phương thức đầu tư dự án mua ụ nổi 83M của Công ty AP với giá mua là 9 triệu USD.
Viện Kiểm sát xác định: Hành vi phạm tội của các bị cáo gây thiệt hại cho Vinalines 366.930.032.432 đồng. Trong số tiền thiệt hại này, Dũng, Phúc, Sơn và Chiều đã tham ô hơn 28 tỷ đồng...

Hai án tử hình trong vụ Vinalines


    Ông Dương Chí Dũng trước tòa
    Ông Dương Chí Dũng tỏ ra 'bình thản' trước tòa dù bị đề nghị mức án 'tử hình'.
    Hai lãnh đạo của Tổng công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) bị tuyên án tử hình về tội tham ô tài sản trong phiên xử sơ thẩm ngày 16/12.
    Ông Dương Chí Dũng, 56 tuổi, nguyên chủ tịch HĐQT Vinalines, nguyên Cục trưởng Cục hàng hải, bị tuyên án tử hình về tội tham ô, 28 năm tù về tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng.
    Ông Mai Văn Phúc, 56 tuổi, nguyên tổng giám đốc Vinalines, nguyên phó vụ trưởng Vụ Vận tải, bị tuyên án tử hình về tội tham ô, 18 năm tù về tội cố ý làm trái.
    Bị cáo chủ chốt, người khai việc đưa, chia tiền cho hai ông Dũng và Phúc, Trần Hải Sơn, nhận án 22 năm tù cho hai tội tham ô và cố ý làm trái.
    Tòa án tại Hà Nội cũng tuyên:
    • Trần Hữu Chiều, 61 tuổi, nguyên phó tổng giám đốc Vinalines, 19 năm tù
    • Mai Văn Khang, nguyên phó tổng giám đốc Công ty TNHH một thành viên vận tải viễn dương Vinashin thuộc Vinalines, 7 năm tù
    • Bùi Thị Bích Loan, 50 tuổi, nguyên kế toán trưởng Vinalines, 4 năm tù
    • Lê Văn Dương, 43 tuổi, đăng kiểm viên Chi cục Đăng kiểm số 6, Cục Đăng kiểm VN), 7 năm tù
    • Ba cán bộ hải quan tỉnh Khánh Hòa, Huỳnh Hữu Đức, Lê Văn Lừng và Lê Ngọc Triện, mỗi người 8 năm tù
    Hôm Chủ Nhật, một trong ba luật sư tham gia bảo vệ quyền lợi của ông Dương Chí Dũng tại Tòa, nói với BBC rằng vụ án có nhiều đối tượng là 'người ngoại quốc' và 'các tình tiết ở nước ngoài', nên cần 'thu thập thêm chứng cứ' phục vụ cả quá trình 'buộc tội lẫn gỡ tội.'
    Từ chối đưa ra phán đoán về mức án mà tòa sẽ tuyên với thân chủ của mình, nhưng ông Thủy cho rằng thân chủ của ông đã 'xác định được bản thân' và 'tin tưởng vào sự công minh' của pháp luật, trong khi toàn nhóm luật sư bào chữa đã 'thống nhất quan điểm' rằng ông Dũng "không phạm tội tham ô."
    Ông Thủy nói ông và nhóm luật sư mà bên cạnh ông là các ông Trần Đình Triển, Trần Đại Thắng, đã 'không gặp áp lực' hoặc 'bị lưu ý gì' từ bất cứ ai, khi bảo vệ quyền lợi cho thân chủ.
    Tuy nhiên, ông cũng tiết lộ ông và hai luật sư đồng nghiệp này đã không được tham gia bảo vệ quyền lợi cho thân chủ ngay từ đầu vụ án.
    Về tình tiết ông Dương Chí Dũng từ chối cung cấp danh tính người đã 'báo tin' rằng ông bị 'khởi tố', dẫn tới quyết định ông Dũng 'bỏ trốn' và bị truy nã, luật sư Thủy cho biết:
    "Sự thực chi tiết này, chúng tôi không hỏi ông Dũng làm gì, vì đó là vấn đề cá nhân của ông ấy. Việc ông ấy bỏ trốn, rồi vì sao ông bỏ trốn, chúng tôi không quan tâm tới việc ấy, đó là việc cá nhân..."
    Trong một cuộc trao đổi trước đó trong tuần này với BBC, bà Phạm Chi Lan, một cựu thành viên của Ban tư vấn của Thủ tướng Chính phủ bình luận về vụ xử.
    Bà nói: "Tôi nghĩ rằng phải xử thật nghiêm minh với ông Dương Chí Dũng, cũng như với mấy người đã bị bắt cùng với ông ta ở Tổng công ty Vinalines, điều đó là chắc chắn rồi,
    "Và lần này tôi tin là Nhà nước cũng sẽ xử nghiêm minh, bởi vì công luận cũng trông chờ lâu rồi và cũng đã nói đủ về trường hợp này,
    "Nhưng mặt thứ hai, đối với những đối tượng khác liên quan, nhất là ở phía quản lý của Nhà nước mà để xảy ra tình trạng này,
    "Thì tôi cũng thực sự mong qua xét xử lần này, Tòa đưa ra và có thể sau này tiếp tục xử lý đến những người đó nữa," bà nêu quan điểm với BBC.