Showing posts with label XaHoi-GiaoDuc-TreEm. Show all posts
Showing posts with label XaHoi-GiaoDuc-TreEm. Show all posts

Saturday, December 28, 2013

P.12, Q.Gò Vấp, TP.HCM: Bé gái 3 tuổi bị bảo mẫu “làm bậy”?



11-be-nhi-2
Mấy ngày qua, bé N. vẫn chưa hết hoảng loạn
Đường dây khẩn Báo Phụ Nữ vừa nhận được phản ánh của bạn đọc Võ Ánh D. (SN 1983) về việc con gái ba tuổi của chị bị hai bảo mẫu tại Nhóm lớp giữ trẻ Bảo Ngọc (số 172, đường Nguyễn Duy Cung, P.12, Q.Gò Vấp, TP.HCM) bạo hành, gây tổn thương thân thể.
Tiếp xúc với phóng viên, chị D. cho biết, từ tháng 9/2013, chị gửi cháu Huỳnh Võ X. N. (SN 2010) tại Nhóm lớp giữ trẻ Bảo Ngọc với mức học phí 1,3 triệu đồng/tháng. Cách đây khoảng 10 ngày, bé N. đi học về có nói là bị bạn cùng lớp đánh. Ngày hôm sau, chị đã đến trường trao đổi với các cô về việc này. Bảo mẫu tên Hương và Hiền phụ trách nuôi, giữ trực tiếp cháu, hứa sẽ trông cháu cẩn thận hơn. Tuy nhiên, đến chiều ngày 19/12, khi rước bé N. đi học về, gia đình phát hiện cháu có biểu hiện bất thường là đau vùng kín, hỏi thì bé không nói, song nằng nặc không chịu đến trường nữa.
Khoảng 20g ngày 22/12, cháu N. ấm ức khóc, không chịu ngủ. Vợ chồng anh chị D. dỗ dành và gặng hỏi, hứa là cho N. nghỉ học luôn và cháu đã khai ra chuyện “động trời”. Theo lời chị D., cháu N. kể: Một cô nắm hai chân để cô còn lại dùng tay chọt vào vùng kín. Hai cô còn cởi đồ bốn bạn nam và kêu các bạn dùng dương vật chọt vào vùng kín của cháu. Xong chuyện, cô dặn cháu không được về méc mẹ nếu không cô sẽ đánh đòn.
Sáng ngày 23/12, gia đình chị D. đã lập tức đưa bé N. đi khám tại Bệnh viện Nhi Đồng 2. Tại đây, sau khi thăm khám, bác sĩ xác định cháu N. bị viêm nhẹ vùng kín sau chấn thương. Trước sự việc nghiêm trọng trên, gia đình chị D. đã làm đơn tố cáo lên Công an (CA) P.12, Q.Gò Vấp. Ngay trong buổi chiều cùng ngày, CA đã cho triệu tập, lấy lời khai các bên liên quan.
Gia đình chị cũng đã đến tận cơ sở Bảo Ngọc để yêu cầu chủ cơ sở này giải trình. “Họ chẳng những không thừa nhận mình đã làm, không xin lỗi mà còn bảo rằng cháu N. “đặt chuyện”. Chưa hết, sáng ngày 24/12, thông qua số máy 08.22144…, tôi nhận được cuộc gọi của một phụ nữ tự xưng là mẹ của một trong hai bảo mẫu, nói rằng gia đình bà quen biết nhiều và thách thức tôi cứ làm đơn thưa, sẽ không có ai giải quyết đâu” – chị D. bức xúc.
11-bao-ngoc
Bên ngoài cơ sở mầm non Bảo Ngọc
Ngày 25/12, tiếp xúc với chúng tôi, bà Hồ Ngọc Anh, chủ Nhóm lớp giữ trẻ Bảo Ngọc một mực cho rằng, phụ huynh em N. đã đổ oan cho nhà trường. “Sau ngày 19/12, khi chị D. phản ánh việc bé N. bị bạn đánh đến lúc xảy ra việc bé bị thương vùng kín, bé vẫn được gia đình đưa đến học ba ngày nữa, nghỉ một ngày, đến hôm sau mới thông báo cháu bị như vậy. Nhà trường đã hỏi hai cô trực tiếp nuôi, giữ trẻ. Họ đều khẳng định mình không làm chuyện này. Có lẽ, bé N. trong lúc chơi đùa, các cháu khác đã gây ra thương tổn cho cháu” – bà Ngọc Anh nói. Về chi tiết, hai cô giữ trẻ lột đồ bé nam và cho xâm hại thân thể cháu N., bà Ngọc Anh nói: “Đấy là gia đình nghe từ một phía cháu N., phải để cháu đối chất với các bạn nam mà cháu bảo xâm hại thì mới khách quan”.
Bà Ngọc Anh cho biết thêm, cơ sở của bà được UBND P.12 cấp phép cách đây một năm, hiện đang giữ 37 cháu từ 17 tháng tuổi đến năm tuổi. Để quản lý, chăm sóc các cháu, cơ sở đã thuê bốn bảo mẫu, đều có bằng sư phạm mầm non. “Chúng tôi mở cơ sở làm ăn, không thể đập nồi cơm của chính mình. Trước nay, phụ huynh gửi con em ở đây đều không có ai phản ánh việc con họ bị bạo hành. Chuyện xảy ra, chúng tôi cũng nhận thấy có phần trách nhiệm, nên đã đến tận gia đình chị D. xin lỗi, bỏ qua sự việc”.
Gia đình chị D. cho biết, ngay sau khi xảy ra sự việc đến nay, dù đã được gia đình cho nghỉ học, nhưng tinh thần của bé N. thường hoảng loạn, nhất là về đêm. CA P.12 cũng đã mời bé N. đến để kể vụ việc và bé N. kể rành rọt chuyện như gia đình đã phản ánh với báo. “Trẻ con không thể đặt chuyện những gì chúng không nghe, không thấy. Vì vậy, gia đình chúng tôi mong cơ quan chức năng làm rõ vụ việc” – ông Nguyễn Văn K., ông ngoại của bé N. nói.
Trao đổi với chúng tôi, ông Lê Thành Hưng – Trưởng CA P.12. Q.Gò Vấp cho biết, ngày 24/12, cơ quan này đã chuyển toàn bộ hồ sơ vụ việc lên Cơ quan điều tra – CA Q.Gò Vấp.
Sự việc vẫn đang đợi CQĐT xác minh. Tuy vậy, kết quả thăm khám của bác sĩ Bệnh viện Nhi Đồng 2 ghi rõ “viêm nhẹ âm hộ sau chấn thương” thì trách nhiệm của chủ nhóm trẻ và hai cô bảo mẫu đến đâu?
HOÀI AN/THEO BÁO MỚI


Thursday, December 26, 2013

Nhiều trẻ em ở Tây Ninh thất học do thiếu giấy khai sinh


Những đứa trẻ không giấy khai sinh, không hộ tịch đành chịu thất học dù chính quyền cấp xã đã cố gắng tìm nhiều hướng giải quyết.
Rất nhiều trẻ em ở xã Tân Hòa (Tân Châu, Tây Ninh) thất học vì không có giấy khai sinh. Có em may mắn hơn thì được “học lụi” đến hết bậc tiểu học.
Từ những năm 1990, tỉnh Tây Ninh bắt đầu đón làn sóng Việt kiều Campuchia hồi hương. Họ sống trôi nổi trên lòng hồ Dầu Tiếng, nay đây mai đó, chẳng mấy ai đi làm giấy khai sinh cho con cái. Những đứa trẻ ở đây do không giấy khai sinh, không hộ tịch nên đành chịu thất học dù chính quyền cấp xã đã cố gắng tìm nhiều hướng giải quyết.
Tây Ninh: Thất học do thiếu giấy khai sinh
Ở Tây Ninh, các hộ Việt kiều tạm cư rải rác ở nhiều huyện, tập trung đông nhất ở Dương Minh Châu và Tân Châu. Trong đó, xã Tân Hòa (huyện Tân Châu) có số hộ Việt kiều tập trung đông nhất: 209 hộ với hơn 1.100 nhân khẩu.
Không được đi học
Năm 2007, vợ chồng anh Lê Văn Minh về ở ấp Cây Khế, xã Tân Hòa, may mắn được một người cho ở đậu, cất nhà tạm ở miếng đất sát bên hồ Dầu Tiếng. Việc đánh bắt cá trên hồ ngày càng khó khăn nên vợ chồng anh Minh đổi nghề đi làm rẫy mướn.
Họ có tám người con thì sáu đứa không biết chữ. Các con tứ tán đi làm mướn khắp nơi. Vợ chồng anh Minh chỉ có tờ giấy chứng nhận người Việt tạm trú ở Campuchia (do Campuchia cấp) chứ không có quốc tịch. “Con cái cũng không có giấy khai sinh, vì thế đều chịu dốt hết lượt” - anh Minh nói.
Lê Văn Có, con trai anh Minh, đang cùng anh đi làm rẫy mướn. Hỏi Có bao nhiêu tuổi, Có trả lời: “Chắc chừng 13 tuổi, con không nhớ chính xác”. Năm 2007, khi mới hồi hương, cha mẹ cũng ra xã xin cho Có đi học nhưng vì không có giấy khai sinh nên Có không được nhận. Từ “mé nước” (cách Có gọi chỗ ở của mình) đến trường xa quá, Có ráng theo bạn đến trường học lóm vài bữa rồi thôi. Có theo cha mẹ đi làm cá, rồi đi làm mướn tới giờ.
Em trai của Có là Lê Văn Của năm nay năm tuổi cũng chưa có giấy khai sinh. Mẹ Của sinh nở do “mụ vườn” đỡ, không có giấy chứng sinh, rồi bươn bả làm ăn mà không nghĩ tới việc trình báo với chính quyền xã nên Của cũng không có giấy khai sinh.
Tây Ninh: Thất học do thiếu giấy khai sinh
Một góc xóm Việt kiều ở ấp Cây Khế, xã Tân Hòa.
Chúng tôi đi ghe ra nhà bè của ông Nguyễn Văn Huỳnh (72 tuổi) nằm giữa lòng hồ. Từ Biển Hồ, ông xuôi theo sông suối lang bạt khắp nơi, rồi cách đây bốn năm, ông về cắm lại ở lòng hồ Dầu Tiếng. Ông Huỳnh trải lòng: “Về đây dù sao cũng dễ sống hơn, được gần bà con, đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau”. Ông mang theo đứa cháu nội tên Nguyễn Thị Huyền.
Giọng nhẹ nhàng, Huyền kể: “Lúc mới về, em chừng 14 tuổi. Em xin lên bờ đi học nhưng nhà trường không nhận vì em không có giấy khai sinh lại quá tuổi đi học. Em buồn lắm”. Ở bên Campuchia, Huyền cũng không được đi học vì không có giấy khai sinh nhưng em được một nhà thờ nhận vô dạy tiếng Việt, chữ Việt. Khi học tới chương trình lớp 2 thì em theo ông bà nội hồi hương. Những cuốn tập vở cũ được Huyền bọc kỹ trong lớp nylon nhưng hơi nước cũng đã làm ẩm ướt hết. Ước mơ của Huyền là được lên bờ đi làm công nhân nhưng em cũng biết rằng “em không được đi học, không có trình độ, chắc em không lên bờ được”.
“Học lụi” tới lớp 5
Nhà trường và xã Tân Hòa chủ trương nhận các em đúng tuổi phổ cập vào “học lụi” để các em biết chữ. Vì không có giấy khai sinh, không làm được học bạ, các em chỉ học hết lớp 5 rồi phải nghỉ học.
Từ năm 1997 đến nay, các điểm trường phụ Trường Tiểu học Tân Hòa A hằng năm tiếp nhận một lượng lớn học sinh là con em Việt kiều Campuchia đến xin “học lụi”. Có gần một nửa học sinh trong tổng số 234 em ở điểm trường ấp Cây Khế là con em Việt kiều Campuchia. Có 79 em học sinh không có giấy khai sinh, sẽ phải nghỉ học sau khi học hết lớp 5.
Thầy Trần Văn Hiếu (giáo viên chủ nhiệm lớp 5B) nhớ lại kỷ niệm vui nhất trong đời dạy học của mình: Có lần xã chủ trương làm giấy khai sinh tạm để các em được đi học, thầy “bao thầu” việc làm giấy khai sinh cho 20 em trong lớp. Hỏi tên tuổi, các em chỉ nhớ bập bõm. Có em chỉ nhớ được tên gọi ở nhà. Thầy Hiếu đã đặt tên mới cho các em để làm giấy khai sinh. Từ đó, lớp của thầy có những cái tên đáng yêu như Danh, Ngoan, Tốt…
Nhưng vì chưa có chủ trương thống nhất từ các cấp nên thủ tục làm giấy khai sinh tạm cho các em không đơn giản, nhất là đối với những gia đình thất lạc (hoặc không có) giấy tờ tùy thân, không chứng minh được “xuất xứ” của con em mình. Những đứa trẻ học hết lớp 5 đành ngậm ngùi rời trường lớp.
Em Đồng Thị Mỹ Hạnh, học sinh lớp thầy Hiếu, nhiều năm liền đạt học sinh tiên tiến. Thầy cũng tặng giấy khen, tặng tập vở cho em như các bạn khác. Mỹ Hạnh tâm tư: “Con ước mơ trở thành cô giáo để dạy chữ cho các em học sinh nghèo nhưng hết năm nay con phải nghỉ học rồi…”. Bạn cùng lớp của Mỹ Hạnh là em Trần Duy Phượng cũng được thầy khen ham học, mấy năm liền đạt danh hiệu học sinh tiên tiến. Theo cha mẹ lênh đênh trên sông suối mãi, Duy Phượng khát khao được lên bờ, được đi học nhưng em cũng biết mình sẽ phải nghỉ học vì không có giấy khai sinh. Phượng buồn bã nói: “Đi học vui lắm, con không muốn nghỉ học…”.
Thầy Hiếu bao nhiêu năm qua luôn trăn trở vì những học sinh đặc biệt của mình: “Có em thường vô lớp rất trễ, tôi biết em phải dậy từ 2 giờ sáng, bủa lưới phụ gia đình rồi mới đi bộ hơn 4 km đi học. Có mấy em học khá lắm, mà hết lớp 5 phải nghỉ học, tôi không biết làm sao được”.
Nhưng với học sinh may mắn làm được giấy khai sinh tạm, được học lên bậc THCS cũng có khi phải bỏ dở ước mơ vì trường xa “mé nước” tới gần chục cây số. Những đôi chân mang theo ước mơ “lên bờ” đành quay lại những nhà bè lênh đênh, đi bủa lưới và phiêu bạt đi làm mướn khắp nơi.
Ông Trần Văn Thành, trưởng ấp Cây Khế, trăn trở: “Không có giấy khai sinh, các em chịu rất nhiều thiệt thòi. Trước hết là không được đi học, chỉ “học lụi” tới lớp 5 rồi cũng phải quay lại đi bủa lưới hoặc đi làm rẫy mướn. Có đứa lớn lên muốn đi làm công nhân cũng không được, đi lấy chồng cũng không đăng ký kết hôn được, dành dụm mua miếng đất cất cái chòi cũng không đứng tên được”.
Tỉnh đã có chủ trương về việc giải quyết hộ khẩu, hộ tịch cho đồng bào Việt kiều ở xã Tân Hòa. Những ai đủ điều kiện về lý lịch thì xã phối hợp các ngành chức năng nhập khẩu nhập tịch, làm giấy khai sinh cho các em ngay. Nhưng với những hộ dân người Việt Nam không có giấy tờ thì việc xác minh gặp rất nhiều khó khăn. Trừ khi chính quyền cấp trên có chính sách cụ thể cho xã thực hiện chứ hiện tại, chúng tôi chỉ có thể tạo điều kiện cho các em nhỏ không có giấy khai sinh học hết bậc tiểu học.
Ông VŨ VĂN MINH, Phó Chủ tịch UBND xã Tân Hòa, Tân Châu, Tây Ninh
Theo Báo Pháp luật TP.HCM

Bảo mẫu dạy trẻ viết chữ đẹp bằng cách.... ghi đề


Sự thiếu an toàn của các cơ sở giữ trẻ tư nhân, trong khi các cơ sở công lập quá hẹp, những người có điều kiện kinh tế chọn giải pháp thuê người giúp việc kiêm bảo mẫu tại gia.
Tổn hại thể chất 
Anh Đoàn Minh Nghĩa ở đường Lê Văn Thọ, quận Gò Vấp, TP.HCM chia sẻ kinh nghiệm đắt giá của mình: “Vì muốn con trai được chăm sóc tốt, vợ chồng tôi thuê một bảo mẫu tại nhà. Chị ấy khoảng 40 tuổi, có hai con đã lớn, ly hôn chồng nhiều năm, nên chúng tôi nghĩ chị có kinh nghiệm trong việc chăm sóc trẻ.
Thoạt đầu, khi vợ tôi còn ở cữ tại nhà, chị làm rất tốt nên sau đó chúng tôi tin tưởng giao con nhỏ cho chị để cùng đi làm. Ba tháng sau, thấy con cứ sụt cân, ốm yếu, hay bệnh… vợ tôi đổi sữa, tăng cường thuốc bổ và tăng chất cho các bữa ăn dặm nhưng vẫn không có kết quả. Con tôi bị suy dinh dưỡng, hơn 13 tháng vẫn chưa đứng chựng được. Một hôm, người bán tạp hóa đầu ngõ bỗng nói với vợ tôi: “Người làm của em mới mang sữa ra đây bán cho chị, chị không mua, cô ấy xách ra chợ”. Vợ tôi hoảng hốt về nhà xem lại thì đúng là vỏ hộp sữa đang dùng rất cũ, đã sử dụng nhiều lần. Hóa ra, người giữ trẻ đã thay sữa rẻ tiền vào, lấy hộp sữa nguyên đem bán!”.
Nuôi bảo mẫu như nuôi Cháu T.T.H. - là nạn nhân của những chai xi rô Théralence.
Chị Hoàng Linh (phường 15, quận Tân Bình) gặp phải tình huống khác. Khi con gái thôi nôi, chị thuê người bà con ở Tiền Giang lên giúp việc nhà và trông nom cháu. Được khoảng ba tháng, chị thấy chiều nào con cũng lờ đờ, mệt mỏi nhưng tối lại thức mãi không chịu ngủ. Chị tìm hiểu nguyên nhân mới phát hiện bốn chai xi rô Théralene (một loại thuốc ho có chất gây ngủ) giấu kỹ trong góc tủ. Thì ra, trưa nào bảo mẫu cũng cho con chị uống bốn muỗng thuốc này để cháu ngủ tới chiều. Bảo mẫu thì đánh một giấc rồi xem phim bộ…
Chị nói: “Tôi giận đến nghẹn thở! Trả lương bảo mẫu đâu có rẻ, lại cho thêm tiền. Vậy mà họ nỡ làm hại sức khỏe của con mình một cách nhẫn tâm như vậy. Sáu tháng rồi mà mặt con tôi vẫn còn đờ đẫn!”.
Đầu độc tinh thần
Chị Lê Thị Hồng, ngụ ở phường Trung Mỹ Tây, quận 12 lại gặp một bảo mẫu “huấn luyện” con chị theo “kiểu mới”.
Chị kể: “Khi thuê người phụ nữ đó chăm sóc hai con, vợ chồng tôi rất ưng ý vì bà ấy sạch sẽ, nói năng lễ độ, nấu ăn ngon. Đặc biệt là hai đứa trẻ luôn quấn quýt bà ấy. Bà còn dạy các cháu tập viết chữ đẹp. Vì thế, chúng tôi rất tin tưởng. Thỉnh thoảng bà bảo mượn tiền cho con trả nợ, con nằm viện, mẹ chồng, cha chồng đau ốm là tôi cho mượn ngay, thậm chí không đòi lại. Đến giờ tôi mới biết, bà ấy toàn mượn tiền để trả nợ số đề”.
Hóa ra suốt bốn năm qua, hàng ngày khi vợ chồng chị Hồng đến trang trại ở Bình Phước làm việc, bà giúp việc lại nách hai trẻ với lỉnh kỉnh cơm canh ra quán cà phê ngồi đút chúng ăn rồi tranh thủ bàn số đề… Bà còn huấn luyện hai đứa trẻ quen với các số đề để chúng mơ thấy cái gì, gặp vật gì thì báo cho bà đánh.
Nuôi bảo mẫu như nuôi Những trang tập viết của cháu N.L.T.K., con của chị Lê Thị Hồng 
dưới sự “dìu dắt” của bà bảo mẫu.
Chị Hồng đưa ra tập rèn chữ của hai cậu con trai: “Vợ chồng tôi chẳng biết gì về số đề nên khi thấy bà ta dạy con viết chữ, viết số là ưng ý, đâu có ngờ mấy dãy số 15, 55, 95 và chữ con chuột, rồi 06, 46, 86 và chữ con cọp… toàn là số ghi đề”. Chị Hồng cho biết, chị chỉ mới phát hiện sự việc khoảng mười ngày trước và đã cho bà giúp việc ấy nghỉ ngay lập tức.
Chị nói: “Tôi vô cùng ân hận vì đã bỏ lơ con cho người giúp việc quá lâu. Tôi vẫn nghĩ con ngoan, lễ phép, biết kính trên nhường dưới là yêu cầu căn bản nhất, nên thấy con phát triển đúng theo hướng đó thì yên tâm, đâu có ngờ... Bài học này chua xót quá. Chắc sắp tới tôi không thuê bảo mẫu nữa mà phải gác bớt việc để lo cho các con!”.
Đừng bỏ lơ con
Tuy nhiên, không phải bậc cha mẹ nào cũng có thể gác bớt công việc để chăm con như chị Hồng. Anh Minh Nghĩa cho biết, anh đang trầy trật tìm người giúp việc mới. Anh nói: “Trong tình huống con chưa tới tuổi để vào trường công lập, ông bà lại ở xa, tôi vẫn ưu tiên phương án chọn bảo mẫu tại nhà. Vì vậy, dù thấy việc theo dõi người làm nhỏ nhen, kỳ cục… nhưng vợ chồng tôi vẫn phải chịu”.
Không ít phụ huynh đã lâm vào cảnh tiền cha mẹ mất, tật con mang vì có người giữ trẻ giành ăn luôn khẩu phần của trẻ hay lười đút trẻ ăn, lén mang thức ăn đổ vào sọt rác, nên dù được chăm sóc riêng, trẻ vẫn suy dinh dưỡng. Có người giúp việc dùng ti vi và máy vi tính làm công cụ hỗ trợ, cho trẻ chúi mũi xem hoạt hình hoặc chơi vi tính hết giờ này sang giờ khác để họ được nghỉ ngơi. Lúc cha mẹ phát hiện thì con cái hoặc đã thành game thủ, hoặc bị cận thị, loạn thị, béo phì, thậm chí biến thành những đứa trẻ thụ động, giao tiếp kém…
Thạc sĩ giáo dục Vũ Thị Sai - giảng viên Khoa Tâm lý - giáo dục trường ĐH Sư phạm TP.HCM tư vấn: “Việc thuê người giúp việc kiêm bảo mẫu vốn là giải pháp tối ưu của những gia đình kinh tế tương đối, trong khi thời gian của người mẹ eo hẹp. Có nhiều người giúp việc có kinh nghiệm, tận tâm, giúp trẻ phát triển tốt không chỉ về thể trạng, lối sống mà còn biết cách giúp trẻ phát huy trí tuệ, là chỗ dựa tình cảm cho trẻ.
Tuy nhiên, vẫn có một số ít người tham lam, lười biếng, chăm sóc qua loa, ảnh hưởng xấu đến sự phát triển của trẻ. Đặc biệt nguy hiểm là một bộ phận người giúp việc do ít học vấn, nghèo khó, có lối sống chưa lành mạnh đã tác động trực tiếp đến tâm lý, tâm thần của đứa trẻ.
Vì vậy, dù có như thế nào thì cha mẹ vẫn phải dành thời gian cho con. Để ý con không chỉ là quan sát xem con có bị đánh trầy xước hay tụt cân, dơ bẩn, mà còn phải để ý đến thái độ, tinh thần, lời ăn tiếng nói, cách hành xử, phương pháp lẫn tinh thần học tập… Dù sao, người giúp việc cũng chỉ là người hỗ trợ cha mẹ coi sóc, chăm nom con chứ không thể là người thay thế cha mẹ được. Đừng bỏ lơ con trẻ”.
Theo Báo Phụ nữ TP.HCM

Saturday, December 21, 2013

Truyền thông quốc tế sốc vụ “bảo mẫu”, “hôi bia” ở Việt Nam



Vài ngày sau khi vụ 2 bảo mẫu hành hạ trẻ em bị phanh phui, một số báo nước ngoài đưa tin, khiến người Việt không khỏi cảm thấy buồn và xấu hổ.
Trước đó không lâu, vụ "hôi bia" ở Đồng Nai cũng bị báo Nhật Bản và đài truyền hình Nga thông tin rộng rãi.
Trang điện tử Voice of Russia (Đài tiếng nói Nga) ngày 18/12 đưa tin với dòng tít “Bảo mẫu Việt Nam bị bắt vì ngược đãi trẻ em” nói về vụ 2 bảo mẫu Nguyễn Lê Thiên Lý và Lê Thị Đông Phương bị bắt. Nội dung tin viết: “Vụ bắt giữ tiến hành sau khi một đoạn clip được tải lên mạng cho thấy 2 bảo mẫu làm việc trong một nhà trẻ chưa được cấp phép đang đánh, bóp cổ và dốc ngược các trẻ nhỏ. Cảnh sát địa phương cho biết cả 2 đã thừa nhận hành vi nhưng cho rằng chỉ làm vậy vì các bé biếng ăn, uống chậm hay ói mửa…Hồi tháng trước, cảnh sát cũng đã bắt giữ một bảo mẫu 18 tuổi ở TPHCM vì giẫm chết một bé trai”.
Trang Voice of Russia đăng tin vụ bảo mẫu ngược đãi trẻ em ở Thủ Đức - TPHCM. 
 
Ngoài ra, trang chia sẻ video liveleak.com cũng đã đăng tải đoạn clip quay cảnh 2 bảo mẫu bạo hành trẻ em và bên dưới clip cũng có nhiều ý kiến (comment) lên án hành vi của 2 bảo mẫu này. Một khán giả nước ngoài viết bằng tiếng Anh: “Nếu đó là con tôi, tôi sẽ đập chết con phù thủy đó trong nháy mắt”.
Video clip vụ bảo mẫu ngược đãi trẻ được chia sẻ trên trang liveleak.com.
 
Cách đây không lâu, vụ “hôi bia” ở Đồng Nai cũng bị đài truyền hình Nga đưa thông tin hình ảnh. Trong bản tin thế giới 24 giờ, Đài truyền hình giải trí tư nhân hàng đầu RenTV của Nga đã đưa tin về vụ việc với tiêu đề “biển bia”. Không chỉ tóm tắt sự việc, biên tập viên của RenTV còn bình luận châm biếm rằng đây là một “lễ hội” bất ngờ và kèm theo cả đoạn clip ghi lại cảnh hỗn loạn tại hiện trường “hôi bia” khi đàn ông và phụ nữ mải mê cúi nhặt và hớn hở mang những thùng bia Tiger “hôi” được đi về. Biên tập viên còn nói thêm: “Những gì đã đánh rơi coi như là đã mất”
Hình ảnh "hôi bia" xuất hiện trên truyền hình Nga. 
 
Trang điện tử tiếng Nhật viet-jo.com (chuyên cập nhật tin tức về Việt Nam hằng ngày bằng tiếng Nhật) cũng đăng tải nội dung tương tự. Bài viết tiếng Nhật có tựa “Bia đổ từ xe tải, người dân đổ xô tranh giành” kèm theo hình ảnh vụ việc ở Đồng Nai.
Tin vụ "hôi bia" được đăng trên trang điện tử tiếng Nhật. 
 
Những vụ việc không hay ở Việt Nam bị lên báo đài nước ngoài trong thời gian qua đã được cộng đồng mạng chia sẻ khắp trên mạng xã hội, các diễn đàn và phần góp ý kiến của các trang báo điện tử. Phần đông ý kiến bày tỏ cảm thấy xấu hổ và không ít người lo ngại rằng nếu ngày càng nhiều sự việc bị báo nước ngoài phản ánh như thế này, nếu có đi ra nước ngoài có lẽ họ cũng không dám nói mình là người Việt.
Một số ý kiến trên mạng xã hội. 
 
Trong thời đại công nghệ thông tin như hiện nay, bất kể sự việc không hay nào xảy ra tại Việt Nam cũng dễ dàng được truyền thông nước ngoài nắm bắt và đưa tin. Nếu chúng ta không sống tốt hơn, hình ảnh người Việt sẽ dần trở nên “xấu xí” trong mắt bạn bè quốc tế, chưa kể những người Việt đang sinh sống và làm việc ở nước ngoài cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi những “con sâu làm rầu nồi canh”.
Theo Người Lao Động